cūška

cũška, in Oppek. für čūska n. U. [und bei Glück Matth. 23,4].

Avots: ME I, 399


cūška

cūška: auch Pas. IV, 289; V, 139; VII, 489 und 491; VIII, 342, (mit ù 2 ) Gr.-Buschh. n. PBR. XII, 70, Mar. n. RKr. XVII, 131, Sessw., Skaista, Sonnaxt.

Avots: EH I, 281