vienmucīgs

viênmucîgs,

1) = viênmuks, viênmulîgs 1: vîenmucīgs spaînîs Uodziena n. DL.;

2) = vîên-mulîgs 2: man pa˙vîsam apnīk darbs, vîenmē̦r tāds vienmucīgs Uodziena n. DL.

Avots: ME IV, 661